Từ Nam Quan, ta ngàn năm ngó lui
Suối Phi Khanh mãi lệ tuôn ngậm ngùi
Hận vong nô hơn ngàn năm Bắc thuộc
Rồng Tiên ơi đau nỗi đau biển trời
Từ Đồng Đăng ta nhớ nàng Tô Thị
Bồng con thơ người hóa đá vọng phu
Chùa Tam Thanh dóng lời chuông thanh nghị
Buông hồi kinh hoài niệm vào thiên thu
Từ Hoàng Sa ta nhớ thù Tô Định
Bắt dân ta từng đáy biển mò châu
Giết dân ta bằng hả hê thú tính
Như giặc Hồ từng mổ ruột bêu đdầu
Từ Mê Linh ta vọng nhớ Vua Bà
Đánh qua Tầu ôi dũng tướng quần thoa
Chiếm hiên ngang sáu mươi lăm thành lũy
Động Đình Hồ sóng máu còn dư ba
Lý Thường Kiệt từng phá Tống ngàn xưa
Chiếm Khâm, Liêm ngài viết trang kỳ thư
Như sấm ký mang một lời cảnh báo
"Nam Quốc sơn hà Nam Đế cư"
Hoàng Liên Sơn biên thùy ta một cõi
Từng bao lần ta đại phá quân Nguyên
Hưng Đạo Vương, đức Quang Trung, Lê Lợi
Khiến giặc Tầu từng khiếp vía nhiều phen
Ải Chi Lăng, đang chìm vào đớn nhục
Lũ giặc Hồ ngầm cắt đất cầu an
Rồi Hoàng Sa sắp thành thềm hải ngục,
Đồng bào ta, rồi mạt kiếp cơ hàn
Đòi Nam Quan vì xương máu ông cha
Vì cháu con, quyết giữ lấy Hoàng sa
Vì tương lai vì hồn thiêng sông núi
Rồng Tiên ơi xin giữ vẹn sơn hà |
|
|